Điều ước nho nhỏ,
Mong đôi chân khỏe,
Mong cánh tay giơ lên và
bàn tay cầm nắm được,
Mong mắt em sáng,
Mong em được bình thường
như bao trẻ khác,
Ăn, ngủ
Vui chơi cùng chúng bạn,
Cắp sách đến trường học
chữ A,O.
Được ước mơ và làm điều
mình thích,
Khó, khó quá phải không
em,
Chiến tranh lùi xa,
Hòa bình….
Toàn xã hội thi đua xây
dựng cuộc sống mới,
Nhưng ……
Vẫn còn những ánh mắt
như dõi về một cõi xa xăm…..
Một thời khốc liệt của
đạn bom,
Của những mất mát đau
thương dai dẳng….
Nỗi đau….
Nỗi đau không dừng lại ở
đó,
Nó tiếp ttu5c cào xé
trái tim của những người còn sống,
Họ là ai?
Là Ông, là Bà, là Cha,
là mẹ,
Là Bác, là Cô là Chú,
Là anh, là Chị, là em
của những kiếp người bất hạnh,
Khổ đau nối tiếp khổ đau,
Thế hệ những người con,
người cháu….
……..mang trong mình chất
độc da cam….
Thứ chất độc như ma quỷ,
Nó ám ảnh……
Làm kiệt quệ tinh thần
của biết bao gia đình,
Làm tan ước mơ bé bỏng
của bao trẻ nhỏ,
Đau thương đó,
Mất mát đó,
Đã bớt đau,
Bớt quằn quại,
Bởi sự quan tâm của Đảng
và Nhà nước,
Sự sẻ chia của toàn xã
hội,
Sự đồng cảm của con
người với con người,
Điều đó được thể hiện
qua các chương trình vì trẻ thơ
Những người con kém may
mắn,
Đã nhiễm phải thứ chất
độc da cam,
Các trung tâm lần lượt
hình thành,
Là nơi để các em được vui
chơi tập luyện,
Để các em chia sẻ những
khó khăn của đời thường,
Để các em thực hiện ước
mơ mà trước đó không thể,
Em tôi,
Người em tật nguyền bởi
thứ chất độc kinh khủng ấy,
Giống như bao trẻ kém may,
Em không cầm nắm,
Không nói, Không đi lại
được,
Em không THỂ chia sẻ được
những gì em nghĩ,
Em không thể làm được
những điều em thích,
Nhìn em lòng quặn thắt,
Đau lắm, Buồn lắm…
Đambri…..Quê hương tôi,
……….một vùng quê nhỏ,
Có khá nhiều trẻ nhiễm
bệnh da cam,
Để giảm bớt nỗi khó
khăn,
Chia sẻ đau thương cùng
mọi gia đình,
Tạo điều kiện cho các em
luyện tập,
Những tấm lòng vàng đã
chung tay góp sức,
Nâng những cảnh đời bất
hạnh éo le,
Vượt qua nỗi đau thân em
đang hứng chịu,
Mong các em mạnh mẽ từng
ngày,
Tự tin, không rụt rè như
trước nữa,
Cố gắng nỗ lực của các
em….Như muốn nói,
Các Cô các Chú ơi,
Những TRÁI TIM VÀNG của
Trung tâm ngày đêm tận tụy,
Lo cho các em bữa cơm giấc
ngủ,
Mong thấy nụ cười sự
tiến bộ của các em,
Mong các em luôn tự tin
vững bước vào đời,
Cảm ơn tất cả…………..
Đã không quên những mảnh
đời tột cùng của đau khổ,
Tạo dựng cho em cuộc sống
tươi vui,
Đẹp quá…..
Ý nghĩa quá…..
Ôi những tên gọi quá đỗi
thân quen, quá đỗi ngọt ngào…..
Chúc các Cô các Chú dồi
dào sức khỏe…..
Thân mến ./-
Ngũ Thị Hiền ( Chị của Ngũ Tiến Hòa )
(xã Đambri)
Cùng làm báo tường
Không có nhận xét nào:
Chào bạn, nếu có bất kỳ thắc mắc nào bạn có thể để lại ý kiến, mình sẵn sàng hồi đáp khi nhận được ý kiến của bạn. Trân trọng cảm ơn!